Mặt Cảnh Kiều tái mét, cô rất sợ, nếu bây giờ bị ông ta bắt được, chắc chắn sẽ chết.
Chạy quá nhanh, lại là chỗ rẽ, cô không để ý, đ.â.m sầm vào một bức tường cứng, trán đau rát, ngẩng đầu lên, lại kinh ngạc thấy là Cận Ngôn Thâm.
Ngay lập tức, Cảnh Kiều như gặp được cứu tinh, mắt sáng lên, bàn tay nhỏ trắng nõn nắm lấy vest của anh, lần đầu tiên thỏa hiệp với anh: "Cầu xin anh, cứu tôi, cầu xin anh!"
Mặc dù tâm trí cô có sớm chín chắn đến đâu thì cô cũng chỉ là một cô gái hai mươi tuổi, gặp phải chuyện như vậy sợ hãi là điều bình thường. Cận Ngôn Thâm lướt qua cô, tóc tai rối bù, dáng vẻ cũng rất lộn xộn, quần áo bị kéo xuống, để lộ đôi vai trắng tròn, anh tỏ ra ghê tởm và lạnh lùng.
Anh không nói gì, cũng không cử động, cứ đứng như vậy.
"Hì hục hì hục..." Trương tổng cũng đuổi theo, một tay xách quần, thấy Cận Ngôn Thâm, không dám quá buông thả, cẩn thận hỏi: "Cận tiên sinh, tôi có thể đưa cô ấy đi không?"
Nghe vậy, thần kinh của Cảnh Kiều đột nhiên căng thẳng, tay nắm chặt góc áo người đàn ông, như thể nắm lấy sợi rơm cứu mạng cuối cùng, sống c.h.ế.t không chịu buông tay!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play