Câu nói này, khiến tim Cảnh Kiều hẫng một nhịp, cô biết, chắc chắn sau này cuộc sống của mình sẽ không dễ chịu.
Sau đó, Cận Thủy Mặc đẩy đồ ăn trước mặt ra, đứng dậy, kéo áo choàng tắm, nụ cười trên mặt càng ngày càng giống ác quỷ.
Trên bàn ăn chỉ còn lại một mình Cảnh Kiều, cô ổn định lại tinh thần, cúi đầu, tiếp tục bình tĩnh ăn cơm. Trên đời này, mặt mũi không thể không dày lên một chút.
Ăn xong, cô mới về phòng, thay quần áo, lại gọi điện cho Trần Thiến: "Có việc làm thêm nào không, mình đang rất cần tiền."
"Mình đã nói rồi, không bắt cậu đền xe mà, còn lải nhải mãi."
Cảnh Kiều thở dài một hơi: "Cho dù cậu không bắt mình đền xe nhưng mình vẫn phải trả nợ, còn phải đóng học phí học kỳ sau, có rất nhiều chỗ cần dùng tiền, mình phải kiếm được nhiều tiền nhất trong thời gian ngắn nhất."
Bên kia im lặng một lúc, Trần Thiến nói: "Thật ra có một việc, kiếm tiền nhanh, nhiều, cũng khá dễ dàng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play