Cô ngẩn người, từ từ mở mắt ra, cánh tay người đàn ông vẫn ôm chặt lấy eo cô nhưng cơ thể đã đứng thẳng, chứng tỏ nụ hôn đã kết thúc.
Đương nhiên những người bên dưới không hài lòng khi bị đối xử như vậy, họ đồng loạt la lên: "Hôn lưỡi! Hôn lưỡi! Phải hôn lưỡi!"
Đứng trên cao, Cận Ngôn Thâm nhìn tất cả mọi người, khí thế rất bức người, đôi môi mỏng hơi hé mở, giọng nói trầm thấp, nói: "Cô ấy còn nhỏ, hơi nhút nhát nên chỉ hôn nhẹ thôi, có ai muốn hỏi hoặc phỏng vấn thì bắt đầu đi..."
Vừa rồi chỉ có môi là không hôn nên Cảnh Kiều biết, lý do anh trả lời khách chỉ là để đối phó, lý do thực sự đằng sau là không muốn chạm vào cô.
Đây là một đám cưới không giống đám cưới, tuy rất long trọng, xa hoa nhưng chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi.
Đi đến kết luận này, cô không còn căng thẳng nữa, cũng thấy hài lòng, tinh thần không cần phải căng thẳng từng giây từng phút nữa.
Cô không muốn anh chạm vào, anh cũng không muốn chạm vào cô, lần đầu tiên, hai người ăn ý như vậy, thật hiếm có!
Tinh thần toàn thân được thả lỏng, Cảnh Kiều mới có tâm trạng nhìn xuống khán đài, khi vô tình nhìn thấy một bóng người, cơ thể cô run lên!
Lâm Tử An đứng ở góc, đang nhìn cô, sắc mặt tiều tụy, gầy đi nhiều, hai người nhìn nhau, anh ta mỉm cười dịu dàng với cô, vẫn mặc chiếc áo sơ mi trắng mà cô thích nhất, như gió xuân tháng ba.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT