Tiếp theo, Bạch Băng cũng nói: "Tôi có thể đi cùng hai người không? Ăn cơm một mình thật sự rất chán, tôi biết rửa rau, cũng biết nhặt rau."
Trong đầu hiện lên khuôn mặt lạnh lùng, ngũ quan rõ ràng của Cận Ngôn Thâm, Cảnh Kiều hơi cắn môi, do dự khó xử.
Bạch Băng không ngốc, hơn nữa còn rất biết nhìn sắc mặt, miễn cưỡng cười nói: "Có vẻ rất bất tiện, thôi vậy, tôi không đi nữa, hai người đi đi."
Ngay lập tức, bầu không khí trở nên cứng ngắc, vô cùng khó xử.
Cảnh Kiều xấu hổ không chịu được, mím môi, cũng không quản được nhiều như vậy, trực tiếp kéo lấy cổ tay Bạch Băng: "Nói bậy, có gì bất tiện chứ! Đi thôi, đi cùng tôi đến siêu thị mua đồ ăn."
Chiếc Ferrari màu đỏ đỗ trước cửa siêu thị, Cận Thủy Mặc không xuống xe, nhàn nhã bắt chéo chân, đôi bông tai kim cương xanh trên tai tỏa sáng lấp lánh.
Sau đó, anh ta lấy điện thoại gọi cho Tần Bối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play