Đứng dậy, Cảnh Kiều cởi áo của mình đắp lên mặt Cận Ngôn Thâm, buộc một sợi dây vào hai thanh gỗ, buộc vào thắt lưng của mình, kéo cáng đi về phía trước.
Cô khẽ khạc một tiếng, bình thường đều là anh hùng cứu mỹ nhân, hôm nay thì hay rồi, mỹ nhân cứu anh hùng!
May mắn thay, tuyết trên mặt đất rất trơn, vì vậy nhờ quán tính, cô có thể kéo cáng và Cận Ngôn Thâm trên cáng đi.
Trên đường đi, Cảnh Kiều chọn những nơi bằng phẳng để đi, trên núi tối đen như mực, cô còn phải dùng đèn pin để soi đường và tìm hướng đi, không dám đi bừa bãi.
Tuyết đã rơi được vài ngày, một bước chân giẫm vào có thể phủ kín cả giày.
Thỉnh thoảng vấp phải cành cây, tiếng kêu răng rắc giòn tan vang vọng khắp núi, cô sợ hãi, sợ sẽ dụ được sư tử hoặc gấu đen ra...
"A di đà Phật, xin Quan Thế Âm Bồ Tát phù hộ, xin Như Lai Phật Tổ phù hộ, phù hộ cho con bình an xuống núi, nếu may mắn không chết, đến lúc đó chắc chắn sẽ đi trả lễ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play