Phó Văn Thần có chút mơ màng: "Tôi đã quên mất lần cuối cùng nhìn thấy người khác nặn người tuyết là khi nào rồi, đi, xuống lầu xem thử."
Đặt đầu người tuyết lên, Cảnh Kiều lại bảo người hầu đi tìm bi ve, cà rốt, còn có vỏ cam, từng thứ một làm mắt, mũi, miệng cho người tuyết.
Vất vả lắm mới làm xong, còn chưa kịp ngắm nhìn, một giọng nói chê bai đã bay tới.
"Người tuyết này mà cũng có thể xấu đến mức này thì cũng coi như là một loại bản lĩnh, thân hình thì méo mó, đầu thì quá to, mắt thì nhỏ như một khe hở! Toàn thân toàn là khuyết điểm!"
Lửa giận bùng lên trong nháy mắt, Cảnh Kiều quay phắt người lại nhưng khi nhìn thấy Cận Ngôn Thâm bên cạnh Phó Văn Thần, cô đè nén cơn giận xuống.
"Người tuyết này quá xấu, hoàn toàn là làm ảnh hưởng đến mỹ quan đô thị."
Hai tay khoanh trước ngực, Phó Văn Thần nhìn chằm chằm một lúc rồi đột nhiên giơ chân đá một cái, người tuyết liền vỡ tan tành trên mặt đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT