Khẽ ho vài tiếng, Cảnh Kiều dựa vào cửa sổ xe, quay đầu nhìn cảnh đêm lúc một giờ sáng, đây là cảnh đêm mà cô chưa từng thấy, lộng lẫy, đèn đuốc sáng trưng nhưng lại có một nỗi cô đơn và lạnh lẽo không nói nên lời.
Trong lúc xe chạy trên đường, cô nghiêm túc suy nghĩ rất nhiều.
Đã không còn người thân, cho nên không cần lo lắng chào hỏi, đây chính là chỗ tốt của việc cô đơn, không vướng bận.
Một lát nữa gọi điện cho Trần Thiến là được, vali và nhà ở để lại phim trường, đều phải nhờ cô ấy trông coi trước, cho thuê hay cô ấy ở đều được, không muốn bỏ hoang.
Cơ thể càng lúc càng nóng nhưng Cảnh Kiều lại cảm thấy lạnh, đưa tay kéo chặt áo khoác, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nửa giờ sau, xe dừng trước nhà hàng sang trọng, Cảnh Kiều không nhúc nhích, vẫn duy trì tư thế như trước, cô tưởng Cận Ngôn Thâm đi lấy thứ gì đó.
Xuống xe, Cận Ngôn Thâm đi về phía trước, không nghe thấy tiếng bước chân đi theo, anh quay người nhìn Cảnh Kiều vẫn đứng im, nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT