Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào cô, ông cụ trừng mắt nhìn cô: "Ở đây, không có chỗ cho cô nói, câm miệng cho tôi!"
Người run lên, Cảnh Kiều đúng là có hơi sợ nhưng lại trẻ người non dạ, m.á.u nóng bốc lên: "Rõ ràng là Cận Thủy Mặc làm sai, nếu không tin, các người có thể tự hỏi anh ta, tại sao lại vu oan giá họa cho anh ấy?"
Cận Ngôn Thâm khựng lại, đôi mắt tối sầm trong nháy mắt nhìn chằm chằm Cảnh Kiều, đáy mắt sâu thẳm, không thấy đáy.
"Thật là phản rồi, một con nhóc ranh cũng dám chỉ trỏ trước mặt tôi, quản gia Trương, đi lấy gậy của tôi đến đây!" Ông cụ trợn tròn mắt, nghiêm giọng quát lớn, thậm chí cả tóc cũng run lên.
Cảnh Kiều muốn chạy!Quản gia Trương do dự và khó xử đứng tại chỗ, sau khi ông cụ lại quát lớn một tiếng mới đi lên lầu, thấy vậy, Cận Thủy Mặc lên tiếng: "Ông nội, ông không thật sự dùng gia pháp với một cô gái chứ?"
"Bây giờ nhà họ Cận cần phải chỉnh đốn lại, không có chút phép tắc nào, ai cũng tưởng mình là chủ nhà họ Cận!" Rõ ràng ông cụ định làm thật.
Cắn chặt răng, lông mi Cảnh Kiều run lên, cô thấy quản gia Trương từ trên cầu thang đi xuống, tay cầm cây gậy gỗ mun, theo từng bước chân ông tiến lại gần, trái tim cô cũng theo đó mà thắt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT