"Vừa về nước có hơi buồn chán, vừa hay có người tìm em đóng phim nên em mới g.i.ế.c thời gian thôi, anh cả anh cứ để em đóng đi, em đảm bảo sẽ không gây chuyện, được không? Anh không biết ở A thị em cô đơn và buồn chán đến mức nào đâu, sắp bị trầm cảm rồi."
Dùng hết mọi cách, Cận Thủy Mặc khiến mình trông thật đáng thương, chỉ thiếu nước tiến lên ôm lấy đùi Cận Ngôn Thâm, mở miệng cầu xin.
"Những lý do này em giữ lại để kể khổ với ông nội, bốn giờ chiều họ đến A thị..." Nâng tay lên, Cận Ngôn Thâm nhìn chiếc đồng hồ kim cương trên cổ tay: "Bây giờ là mười hai giờ, còn bốn tiếng nữa, đủ để em chuẩn bị tâm lý."
Cận Thủy Mặc không còn sức lực, mềm nhũn ngã xuống ghế sofa, Cảnh Kiều đang rót nước khẽ sửng sốt, ông nội nhà họ Cận vẫn còn sống sao?
Một giờ chiều, Cảnh Kiều thấy đói, cô đứng dậy đi vào bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.
Cận Ngôn Thâm không có ý định ra khỏi phòng, cũng không định đến nhà hàng của khách sạn để ăn, vì vậy, chắc chắn bữa trưa không thể trốn được, cô rất biết điều.
Nhanh chóng tiến đến trước bàn làm việc, Cận Thủy Mặc nhíu mày như một ngọn núi: "Anh cả, tại sao người phụ nữ đó lại ở đây, còn mặc áo sơ mi của anh nữa!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT