Vừa thoáng thấy vị lãnh đạo cấp cao, Giản Quân vẫn có chút câu nệ, cậu nhẹ nhàng đi đứng và ngồi xuống chiếc ghế sô pha bên cạnh ông, nhỏ giọng chào hỏi: "Chào Nhậm bá bá ạ."
Nhậm Thế An liền cười, giọng nói ôn hòa: "Không cần câu nệ như vậy, thả lỏng một chút, nếu cháu đã gọi ta một tiếng bá bá, ta sẽ coi là thật đấy."
Nghe xong lời này, Giản Quân đỏ mặt, ngượng ngùng cười cười, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm: "Dạ, Nhậm bá bá."
"Vừa rồi ngồi xe chắc mệt rồi phải không? Uống chút nước, ăn chút trái cây nghỉ ngơi đi." Nhậm Thế An đẩy đĩa trái cây về phía Giản Quân, ra hiệu bảo cậu ăn.
Giản Quân ngoan ngoãn cầm chai nước lên uống một ngụm.
Thoát khỏi tổ chương trình với những ống kính máy quay ở khắp nơi, trở lại môi trường quen thuộc, lúc này cậu mới phát hiện ra rằng ở trong chương trình, mình vẫn luôn trong trạng thái căng thẳng.
Đến lúc này, cậu mới hoàn toàn thả lỏng, mày mắt đều giãn ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT