“Cho nên, mấy hôm nay mình đều ăn tối ở khu viên hồ?” – Đồng Bối Bối ngồi trên ghế sofa trong nhà, vừa ăn trái cây vừa hỏi.
Tần Lĩnh ngửa đầu tựa vào đệm lưng, thảnh thơi duỗi chân, đáp: “Ừ.”
Cậu nghiêng đầu nhìn hắn: “Anh sẽ không bao cả du thuyền luôn đấy chứ?”
Tần Lĩnh phủ khăn nóng lên mặt, giọng nói mơ hồ sau lớp khăn: “Ban đầu định thế thật, nhưng hôm đó tổ chức sinh nhật xong, đã có người khác thuê du thuyền mất rồi. Thuyền bên hồ bên này khá đắt hàng, không giữ được nữa. Tôi bảo Lý Mông đặt chỗ ở một nhà hàng gần hồ, tầm nhìn cũng không tệ, đến lúc đó mình qua đó ăn.”
Đồng Bối Bối bật cười: “Vì một màn pháo hoa mà gây chiến với cổ đông sao? Hay là anh đang tự gây chiến với túi tiền của mình?”
Tần Lĩnh hừ nhẹ một tiếng, giọng điệu có chút tùy tiện: “Tiền trong túi tôi, tôi muốn tiêu thế nào thì tiêu.”
Hắn ngừng một chút, đổi sang giọng phổ thông rõ ràng: “Tặng hoa cho vợ, thì sao có thể nói là đang ‘đánh nhau với tiền’ được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play