Mẫn Hằng khoác vai Đồng Bối Bối, nhảy nhót cười hì hì: “Tôi đã nói rồi mà, đúng là cá vàng thật!”
Đồng Bối Bối sau phút sửng sốt cũng bình tĩnh lại. Đối với chuyện Tần Lĩnh đưa cho mình nhiều tiền như vậy, cậu không quá dao động, cũng không có suy nghĩ gì sâu xa.
Dù sao cũng chỉ là một con cá mặn, mà cá mặn thì có thể nghĩ được gì?
Chỉ nghĩ: Tần Lĩnh đúng là có tiền… lại còn rất hào phóng.
Hai người dạo quanh khu gia cụ, Đồng Bối Bối dựa theo bản thiết kế căn hộ mà kiên nhẫn lựa chọn từng món một.
Lên tới tầng năm, khu trưng bày giường ngủ, Đồng Bối Bối bắt đầu xem xét cẩn thận. Mà giường thì đúng là không thể chọn rẻ được, tiền nào của nấy.
Cậu rất coi trọng giấc ngủ, còn Tần Lĩnh thì thường xuyên không ở nhà, có về cũng chỉ là để nghỉ ngơi, cho nên Đồng Bối Bối dứt khoát không chọn mấy loại giá rẻ, cũng không cân nhắc thiệt hơn. Nhân viên bán hàng vừa hỏi, cậu đã thẳng thắn nói: “Tốt nhất, thoải mái nhất.”
Đi vài cửa hàng, thật khéo, lại chạm mặt Tiêu Dung cũng đang chọn giường.
Mẫn Hằng không quen biết Tiêu Dung, lúc đầu chỉ lo xem giường, chẳng để ý người xung quanh. Đồng Bối Bối giả vờ không thấy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play