Tâm tư của Lâm Mạt Nhi, Trình Yên đại khái cũng hiểu rõ. Lúc ban đầu khi biết chuyện, nàng từng cảm thấy rất khổ sở.
Nhưng sau đó, nỗi khổ sở ấy cũng dần nguôi ngoai, Trình Yên tự nói với chính mình: cho dù giữa Việt Hoàn và Lâm Mạt Nhi rốt cuộc có từng có chuyện gì hay không, thì với nàng, cũng chẳng còn quan trọng.
Dù sao, tất cả cũng đã là chuyện quá khứ.
Chỉ tiếc, Lâm Mạt Nhi lại không thể buông xuống. Nàng ta cứ một hai phải liên tục xuất hiện trước mặt Trình Yên, nói ra những lời nửa thật nửa giả.
Trình Yên cũng không phải đầu gỗ, sao có thể không có chút tính tình nào?
“Lâm cô nương, ngươi đang bị thương cổ họng, vẫn là đừng nên nói nhiều thì hơn.” Trình Yên suy nghĩ một chút, vẫn rót cho nàng một ly trà, miễn cho nàng cứ ho mãi, nghe cũng khiến người khác khó chịu.
Lâm Mạt Nhi vừa rồi đã hất đổ một ly trà, nếu lúc này lại làm vậy nữa, đừng nói là Trình Yên, đến chính nàng cũng thấy mình thất lễ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play