Nhan thị đối với Trình Yên vô cùng kiên nhẫn. Dưới sự khuyên bảo của bà bà, Trình Yên cũng không cảm thấy phải quá miễn cưỡng bản thân. Nếu như không xem xong sổ sách, nàng có thể để lại đến ngày hôm sau. Mỗi ngày nhìn vào những con số ấy, nàng thật sự cảm thấy không hiểu được, lâu dần cũng sẽ cảm thấy nhàm chán, hơn nữa mất nhiều hơn được.
Nhan thị chỉ hy vọng Trình Yên có thể xem qua những cửa hàng và doanh thu của của từng cửa hàng, biết được một chút về những cửa hàng mà Việt Quốc công phủ đang quản lý là đủ. Cũng không cần phải đến mức mỗi lần hỏi lại không biết gì cả.
Nhờ vậy, Trình Yên cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Thậm chí, có những lúc rảnh rỗi, Trình Yên cảm thấy hơi buồn chán, nên đã bảo Thải Hà đi mua một ít chỉ thêu về cho nàng.
Thải Hà nhận lệnh xong, liền đi đến chỗ Trương ma ma để thông báo về việc muốn ra phủ. Khi Trương ma ma biết Trình Yên muốn mua chỉ thêu, bà liền ngăn lại Thải Hà, nói: “Thêu tuyến trong phủ có sẵn, thiếu phu nhân nếu cần thì chỉ cần thông báo một tiếng là được.”
Thải Hà nghe xong, còn chưa kịp phản ứng, nàng nhìn Trương ma ma, không khỏi lo lắng hỏi: “Có phải như vậy không hợp quy củ không ạ?”
Trương ma ma cười khẽ, đáp lại: “Chỉ là một ít chỉ thêu thôi, đâu có gì phải quá chú trọng. Ta cũng phải đi nhà kho, ngươi theo ta một lượt đi, nếu có loại nào thích hợp thì lấy luôn, không có thì bảo người đi mua.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT