Thẩm Huệ Huệ thấy Bạch Họa im lặng, chủ động đề nghị: “Nếu bạn đồng ý, chúng ta bắt đầu học vẽ ngay nhé, vừa học vừa kể chuyện?”
[Được thôi.] Bạch Họa đành đồng ý.
Thẩm Huệ Huệ tự nhiên nhận lấy bút từ tay Bạch Họa, lật qua trang giấy nguệch ngoạc, bắt đầu trang mới.
Bạch Họa nói đúng, hội họa là thứ nhàm chán, đòi hỏi kiên nhẫn. Đối với Thẩm Huệ Huệ, người chỉ có trí tưởng tượng mà không có nền tảng, bước vào lĩnh vực này như ngựa hoang lao vào bão. Bề ngoài tỏ ra ngoan ngoãn nghe lời, nhưng cây bút trong tay cô lại có ý riêng.
May thay, những câu chuyện cô kể quá hấp dẫn. Máy ảnh tự động làm đẹp; ra ngoài không cần ví, nhận diện khuôn mặt để thanh toán; mở khóa bằng vân tay; gọi video từ xa ngàn dặm…
Ban đầu, Bạch Họa chỉ thấy máy ảnh làm đẹp là thú vị. Nhưng càng nghe, cô càng bị cuốn hút. Đặc biệt là máy đọc sách điện tử chứa hàng ngàn cuốn, hay bảng vẽ điện tử có thể xóa và vẽ lại tùy ý… Cô ước gì có thể sở hữu chúng ngay lập tức!
Hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, thể lực của Bạch Họa từ lâu đã đến giới hạn, chỉ có điều bộ não lại quá hưng phấn, căn bệnh khiến cô không thể chợp mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT