648Một trận ẩu đả nổ ra ngay tại quầy rượu, hai người đàn ông tuấn tú lao vào nhau, ngã xuống đất khiến ly rượu thủy tinh vỡ tan tành. Tiếng thủy tinh vỡ lẫn trong tiếng nhạc đinh tai nhức óc của quán bar. Người thì hét thất thanh, người vẫn cuồng nhiệt nhảy nhót, kẻ lại tò mò giơ điện thoại lên quay chụp màn "theo đuổi đến chết đi sống lại", nổi điên về tình yêu của hai anh chàng có giá trị nhan sắc thượng thừa kia.
Hai người đàn ông vốn là những tinh anh chói mắt, thu hút mọi ánh nhìn, giờ đây lại đầu rơi máu chảy chỉ vì một người.
Nhưng Trì Khê, lí do dẫn đến màn " theo đuổi đến chết đi sống lại " này lại chỉ gọi 115 rồi không thèm liếc nhìn họ thêm bất kì lần nào nữa.
Mặt mũi hai người bị đánh cho bầm dập cả rồi, không yêu nổi cũng là chuyện bình thường thôi.
"Oa, anh ơi, bọn họ thật đúng là không hiểu chuyện chút nào. Nếu là em, em sẽ không như vậy đâu." Thiếu niên đối diện nhanh chóng chớp lấy cơ hội, ngồi xích lại gần Trì Khê, tim đập thình thịch, nâng ly rượu của mình lên.
Ai ai cũng biết Trì Khê là một "lam nhan họa thủy" siêu cấp, nhan sắc cực phẩm tỷ lệ thuận với tốc độ thay lòng đổi dạ của y. Mỗi cuộc tình của y ngắn đến nỗi chẳng mối nào qua được quá một tuần, mấy tên bạn trai cũ của y mà xếp hàng thì chắc chắn đủ bao quanh cả địa cầu. Vậy mà vẫn có hết lớp người này đến lớp người khác khát khao có được dù chỉ một ánh mắt ưu ái, mong mỏi được nhìn thấy bóng hình mình thoáng qua trong đôi mắt đen láy tuyệt đẹp tựa tranh thủy mặc kia.
Cho dù sau khi ngọn lửa nhiệt tình ngắn ngủi hơn cả diêm quẹt kia lụi tàn, họ sẽ vĩnh viễn rơi vào địa ngục đau khổ.
Quán bar Tường Vi có một quy định, nếu ưng ý ai, người ta sẽ cắm một đóa tường vi mới cắt buổi sớm vào ly rượu của đối phương.
Đôi mắt kia không tệ, rất đẹp.
Trì Khê hứng thú kẹp một đóa tường vi giữa hai ngón tay, chuẩn bị cắm vào ly rượu của người kia.
Còn gã bạn trai mới quen ba ngày của y sao? Ngay khoảnh khắc thấy điềm chẳng lành, y đã đơn phương tuyên bố chia tay rồi.
Đúng lúc này, y nhận ra có gì đó không ổn, dứt khoát đẩy người đang ôm mình ra.
Giữa tiếng la hét xé gan xé phổi, chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ treo trên cao của quán bar rơi xuống, chuẩn xác đập trúng một người.
"Đệt." Đó là từ duy nhất còn sót lại trong đầu Trì Khê trước khi chết.
[Ting, kiểm tra đo lường chỉ số cặn bã 100, 1000, 10000... Đột phá hệ thống, kiểm tra đo lường cặn bã giá trị đạt hạn mức cao nhất! Vượt mức thỏa mãn điều kiện! Hệ thống tốt thí lên ngôi đã được kích hoạt, chúc mừng ký chủ.]
[Nhiệm vụ của ngài là sắm vai tốt thí, chinh phục nam chính, chinh phục nam phụ, chinh phục nhân vật phản diện, chinh phục tất cả những kẻ "tam cao" (cao ngạo, cao lãnh, cao cao tại thượng), thu hoạch giá trị tình yêu của mục tiêu, thực hiện nhiệm vụ tốt thí lên ngôi.]
[Hoàn thành nhiệm vụ, tích lũy đủ điểm thì có thể sống lại.]
[Giá trị cặn bã siêu tiêu chuẩn, mở màn chấn động, hệ thống cần một nhân tài như ngài! Xin hỏi có chấp nhận trói định với hệ thống hay không? (Mắt lấp lánh.jpg).]
[1. Chấp nhận (Sống tiếp).]
[2. Không chấp nhận (Đi tìm cái chết).]
Sống tiếp hay là đi tìm cái chết, đương nhiên là y chọn sống tiếp rồi.
Trời đất tối sầm lại, Trì Khê quyết đoán chọn 11111!
…
Trên sân huấn luyện, một tiếng súng vang lên, viên đạn thẳng tắp bắn về phía trước, nhưng lại trúng… Rìa bia.
"Phụt." Một tiếng cười nhạo không nhịn được phát ra từ miệng một thiếu niên bên cạnh. Tuổi cậu ta còn nhỏ, ước chừng mười hai tuổi, thế nhưng đã trổ mã rất tuấn tú, giữa đôi mày đã phảng phất dáng vẻ ngạo nghễ, tùy ý của một người sau này sẽ bộc lộ tài năng. Chỉ là trên khuôn mặt vẫn còn chút phúng phính trẻ con, lộ ra vài phần ngây thơ.
[Ting, kiểm tra đo lường được đối tượng chinh phục "tam cao" cấp S, Ân Phong Viễn, độ hảo cảm hiện tại là -20.]
-20. Trì Khê nhướng mày, dù ở thế giới gốc y không nhìn thấy được độ hảo cảm nhưng chưa từng có ai có hảo cảm thấp đến mức này với y.
Hệ thống còn chưa truyền tải toàn bộ cốt truyện. Trong trí nhớ ít ỏi của y, thằng nhóc Ân Phong Viễn dám cười nhạo y không nể nang gì này lại là con nuôi của y, loại không có tên trong sổ hộ khẩu.
Tuy là cha con nuôi nhưng hai người có thể nói là vô cùng ghét nhau. Nguyên chủ là một kẻ chỉ được cái mã, lại thích ra vẻ nhưng chẳng có thực lực gì nên thường xuyên bị Ân Phong Viễn chê cười bóng gió, cảm thấy y là một tên phế vật chính hiệu.
Lần này, y hứng lên muốn dạy con nuôi bắn súng, kết quả rõ như ban ngày, y bắn trượt bia.
Trong nguyên tác, nguyên chủ thẹn quá hóa giận, trực tiếp tát cho thằng con "hiếu thảo" này một cái, khiến quan hệ giữa hai người càng thêm tồi tệ. Nhưng giờ đây, hắn lại thành đối tượng chinh phục của y.