Hai ngày gần đây, cả nhà họ Tần đều vô cùng bận rộn, tất bật chuẩn bị tiếp đón gia đình họ Quý từ Thượng Kinh lên.
Sức khỏe của Tô Mộng không tốt, phải tĩnh dưỡng suốt một ngày trời mới dần hồi phục, sau đó cô bắt đầu liệt kê một loạt danh sách đồ dùng cần thiết để giúp Quý Vi Trần cần  thích nghi với tình trạng hiện tại.
Tin tức về mua sắm của Tô Mộng cũng đến tai Tần Diệp.
"Anh nói chị ta mua thuốc trị thương à? Còn cả quà nữa.” Tần Diệp lên tiếng hỏi.
“Vâng, là tiểu thư hôm qua dặn chúng tôi đi mua đấy ạ. Thiếu gia, chắc chắn là cô Mộng nghe nói ông Tần đã dùng gia pháp với cậu, thấy xót cho vết thương của cậu nên mới đặc biệt chuẩn bị thuốc. Hộp quà đó chắc chắn là để an ủi cậu đấy.” Người giúp việc già trước mặt lên tiếng.
“Ai cần chị ta quan tâm! Tự mình quyết định, tự ý làm theo ý mình. Chị gái của tôi chỉ có một là Tần Tình. Cô ta lúc nào cũng như vậy, cứ bám lấy tôi, không thấy phiền sao? Tôi đã nói rồi, bảo chị ta tránh xa tôi ra.” Tần Diệp hừ lạnh một tiếng, trong mắt đầy vẻ chán ghét và mất kiên nhẫn, thế nhưng ánh mắt lại vô thức liếc nhìn về phía chỗ để thuốc trị thương.
Hôm đó, cậu bị ba mình lôi vào thư phòng để chịu gia pháp. Bình thường, Tô Mộng luôn tỏ ra quan tâm giả tạo, ít ra cũng sẽ lên tiếng xin giúp hay thể hiện chút lo lắng. Thế nhưng lần này, chị ta lại chẳng thèm nhìn cậu lấy một cái, cũng không nói với cậu một lời nào chỉ cúi đầu nhìn tên Quý Vi Trần.
Một cách kỳ lạ, cậu ta cảm thấy khó chịu, nhưng lại không biết cảm giác khó chịu ấy xuất phát từ đâu. Sau đó, biết được rằng mấy ngày nay Tô Mộng căn bản chẳng buồn hỏi han gì đến cậu, mà luôn ở bên tên mù tên là Quý Vi Trần kia, thì cậu lại càng khó chịu hơn.
Giờ đây, cảm giác khó chịu ấy cuối cùng cũng tan biến đi nhiều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play