Sau khi nói xong, Phương Thanh Linh liền cảm thấy câu hỏi của mình thật ngu ngốc. Người bình thường nghe thấy lời này chắc sẽ nghĩ cô bị điên mất, làm sao có thể coi giấc mơ là sự thật được chứ.
“Xin lỗi, chuyện lúc nãy tôi nói…”
Thẩm Thần nghe những lời của Phương Thanh Linh, tay đang đặt trên vô lăng khẽ khựng lại một chút. Anh bật cười, quay đầu nhìn cô, trong mắt mang theo vài phần suy tư, dường như thật sự đã lắng nghe và nghiêm túc suy ngẫm lời cô nói.
“Không phải là không có khả năng.” Thẩm Thần mở lời, đuôi mắt lướt qua ngoài cửa sổ, nơi mơ hồ có thể thấy bóng dáng Quý Vi Trần mơ hồ trong bóng tối.
“Em không phải là người đầu tiên nói với tôi điều đó. Người đầu tiên hỏi tôi câu này là một kẻ điên, suy nghĩ khác biệt hoàn toàn so với người bình thường nên tôi bỏ qua không xét đến. Nhưng em cũng hỏi tôi điều này, vậy thì nó đáng để suy xét. Lời em nói có độ tin cậy nhất định.” Thẩm Thần nói, ánh mắt anh nhìn Phương Thanh Linh mang theo sự trấn an, có thể nói là rất dịu dàng.
“Cho dù có tiền kiếp hay kiếp sau thì cũng không quan trọng, quá khứ dù có tệ đến đâu thì cũng đã là chuyện cũ rồi. Sống tốt hiện tại là đủ rồi. Cô Phương, ăn chút gì lót dạ nhé?” Thẩm Thần nói, vừa đưa cho cô một ống dinh dưỡng đang cầm trong tay.
Chỉ là tiêu chuẩn kép thôi mà, anh cũng có thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play