Nghiêm trọng vậy sao?” Tô Mộng nghe Thẩm Thần nói, khẽ trầm ngâm. Cô nhớ lại tình trạng của Quý Vi Trần những ngày gần đây quả thật không tốt chút nào.
Hồi nhỏ chỉ là gầy yếu vì thiếu dinh dưỡng, nhưng tổng thể vẫn còn khỏe mạnh.
Nhưng bây giờ lớn rồi, trông lại bệnh tật triền miên, yếu ớt như sắp gục ngã.
Phía dưới mắt còn có quầng thâm nhàn nhạt, lần trước lên cơn sốt trong lớp học cũng vậy, sắc mặt cực kỳ kém.
“Ừ, bệnh này của cậu ấy kéo dài cũng mười năm rồi, đau đầu mãn tính không rõ nguyên nhân, dẫn đến tinh thần suy sụp, mất ngủ nặng, chỉ có uống thuốc mới đỡ một chút, mà cũng không thể chữa tận gốc được.” Thẩm Thần nói, tiện thể nhân cơ hội này mách tộim
“Trên người còn nhiều vết thương cũ, không tiêm, không uống thuốc, chán ăn, không chịu phối hợp trị liệu, là một bệnh nhân cực kỳ khó chiều…” Anh nói một mạch không ngừng, như thể vừa bắt được đứa trẻ hư đang tố cáo với phụ huynh vậy.
Thẩm Thần thấy Quý Vi Trần không phản bác gì, càng tự tin hơn, thẳng lưng hẳn lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT