Lời vừa dứt, trong lớp học lập tức chìm vào im lặng. Quý Vi Trần không nói thêm gì nữa, chỉ có bàn tay đang cầm lọ thuốc hơi run lên, lông mi khẽ cụp xuống, không biết đang nghĩ điều gì.
Chính trong khoảnh khắc đó, Phương Thanh Linh mới cảm nhận được áp lực khiến cô không thể thở nổi bỗng tan biến, lực siết chặt cổ tay cô cũng được buông ra.
Cổ tay cô sưng đỏ lên rõ rệt, có thể tưởng tượng nếu cô còn cố chấp không chịu nói thật, e rằng tay đã bị Quý Vi Trần bóp gãy. Cô ta thậm chí không kịp để ý đến cơn đau, chỉ biết lảo đảo bỏ chạy khỏi lớp học trong bộ dạng vô cùng chật vật, đến khi ra được bên ngoài, mới cảm thấy tim mình đập trở lại  như vừa thoát khỏi cõi chết.
Quý Vi Trần xưa nay chưa từng để tâm đến ai. Hắn chỉ khẽ chạm tay vào vết thương trước ngực mình nơi đó vừa được quấn lại băng mới. Đôi môi mím chặt, ánh mắt dường như mang theo chút lo âu, thấp thỏm bất an.
Hắn vừa hy vọng điều đó là thật lại vừa sợ điều đó là thật.
Không phải… mơ sao?
Bên ngoài hành lang lớp học im ắng, Quý Vi Trần ngồi trong lớp, tay chống cằm, ánh mắt dõi thẳng ra phía cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play