Nghe thấy câu đó, Tần phụ sững người ngay tại chỗ. Chỉ vài lời đơn giản ấy đã đủ để ông đoán ra phần nào chân tướng nhất định có liên quan sâu sắc đến Tô Mộng.
“Sao có thể? Sao mày có thể tiếp cận được đến những thứ của nhà họ Tần cơ chứ…” Tần phụ không thể hiểu nổi, ánh mắt ông ta nhìn Tô Mộng đầy nghi hoặc, bối rối, không muốn tin.
“Ngài quên rồi sao? Là ngài tự tay trao cho con quyền đó đấy ạ.” Tô Mộng chớp chớp mắt, vẫn là bộ dạng ngây thơ mềm mại, khuôn mặt mang theo nụ cười ngọt ngào.
Nghe vậy, Tần phụ chỉ cảm thấy đầu óc như có tiếng nổ vang, thứ gì đó trong đầu lập tức sụp đổ tan tành. Ông nhớ lại chuyện lúc ban đầu chính là lúc Tô Mộng chủ động tìm đến ông, xin một chút quyền hạn nho nhỏ. Quyền hạn đó chỉ vừa đủ để tiếp cận những việc lặt vặt bề mặt của nhà họ Tần, không thể can thiệp sâu hơn.
Chính vì vậy, khi ấy ông ta đã dễ dàng đồng ý.
Một cô gái nhỏ yếu ớt, bệnh tật quanh năm, thậm chí chẳng biết ngày mai còn sống nổi không có giỏi mấy thì cũng không thể làm nên chuyện gì lớn.
Đó là những gì ông nghĩ trong đầu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play