Tô Mộng ngồi trong một góc khuất yên tĩnh, ngẩng đầu nhìn đám đông ồn ào phía dưới, rồi lại cúi mắt nhìn Quý Vi Trần ngoan ngoãn đang ngồi cạnh mình. Cô trực tiếp cầm lấy chiếc cốc trong tay hắn ta, rót hết nước trái cây bên trong đi, sau đó rót đầy một cốc sữa.
“Uống sữa đi, cho cao lên chút. Hôm nay nơi này náo nhiệt như vậy, em ngồi đây với chị, không thấy chán sao?” Tô Mộng vừa nói, vừa đưa tay nhéo nhẹ má Quý Vi Trần, ừm, sờ vào cảm thấy có chút mềm mềm, có da có thịt hơn trước rồi.
Quý Vi Trần khẽ lắc đầu. Ánh mắt hắn ta lạnh nhạt quét qua đám đông bên dưới, ai nấy đều lộ rõ bộ mặt xấu xí. Cả đại sảnh tràn ngập mùi vị khiến người ta phát ngán tham lam, dục vọng, tính toán, nịnh bợ, bản tính xấu xa. Tựa như thế giới méo mó này, đến cả không khí cũng trở nên ô uế khó chịu.
Hắn ôm lấy chiếc cốc trong tay, rồi lại rúc gần vào người Tô Mộng hơn một chút, ngoan ngoãn uống cạn ly sữa mà cô đã rót.
“Chị ơi… nhưng em chỉ muốn ở bên chị thôi, chị… có phải chán ghét em rồi không?” Quý Vi Trần đặt chiếc cốc xuống bàn, ngẩng đầu lên nhìn Tô Mộng, đôi mắt đỏ hoe, khẽ chớp chớp, trông như một cục bông nhỏ mềm mại, sợ sệt bị người khác chán ghét.
Với dáng vẻ này, ai mà có thể thốt lên hai chữ ghét cho được.
Tô Mộng vừa định nói, thì một bóng người đã tiến lại đứng trước mặt cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play