“Cậu nhóc kia rõ ràng rất ngoan mà, mềm mại, dễ thương, nhìn là muốn véo má rồi. Nhóc xinh xắn như cục nếp dẻo ấy.” Đồng nghiệp bên cạnh cất lời, vẻ mặt đầy hứng thú, như thể cũng muốn chạy tới nựng má cậu nhóc đáng yêu kia.
Chưa kịp để nữ cảnh sát lên tiếng trả lời, ánh mắt của họ đã lại rơi về phía cậu bé và cô gái đang tương tác cùng nhau.
“Em không để họ xử lý vết thương cho à?” Tô Mộng liếc nhìn bàn tay của Quý Vi Trần, khẽ nhíu mày. Chỉ trong chốc lát mà lòng bàn tay cậu đã sưng vù lên, vết cắt ở giữa trông đáng sợ vô cùng. Có chỗ đã đóng vảy máu, nhưng vẫn còn vài chỗ máu vẫn rỉ ra.
“Có lẽ… họ cũng không thích em.” Quý Vi Trần nhỏ giọng đáp, dáng vẻ trông thật tội nghiệp. Hắn cúi đầu suốt, từ góc nhìn của Tô Mộng chỉ có thể thấy được hàng mi dài của Qu Vi Trần và mái tóc ngắn màu đen hơi rối, ẩm ướt.
“Chị… đừng ghét em.” Bàn tay không bị thương của Quý Vi Trần nhẹ nhàng kéo lấy góc áo của Tô Mộng.
“………………” Nữ cảnh sát.
Tô Mộng không hỏi thêm gì nữa, chỉ lấy một chiếc khăn tay sạch trong túi xách của mình, cẩn thận phủ lên vết thương trên tay hắn, băng bó tạm thời. Trong suốt quá trình Quý Vi Trần rất ngoan, không phản kháng, để mặc cô làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play