Đêm giáng sinh, Nặc Đinh Sơn bị Vinh Chân kéo tới quán bar, cô không hề bất ngờ khi gặp được Vinh Tuấn ở quán bar, khi điệu nhạc hoài cổ vang lên, cô đã bị Vinh tuấn kéo tới sàn nhảy. Trong giai điệu cổ điển Nặc Đinh Sơn bị Vinh Tuấn kéo đi theo điệu nhạc, còn chưa đợi Nặc Đinh Sơn nói ra những lời đã ấp ủ trong lòng từ lâu thì Vinh Tuấn đã mở miệng trước cô, anh gọi cô bằng cái tên rất lâu trước đây vẫn gọi.
“Nặc Nặc, đây là một điệu nhảy từ biệt đúng không?”
Đúng vây, đây là điệu nhảy từ biệt, Nặc Đinh Sơn gật đầu.
Xoay từ bên này tới bên kia cũng không ai nói gì, giai điệu càng lúc càng chậm. Hôm nay Nặc Đinh sơn mang đôi dày cao mười phân, như vậy thì cô không cần phải nhón chân lên là có thể tựa đầu lên vai của anh, mắt nhìn khắp nơi đều là ánh đèn mờ ảo và còn chen chúc đầy người, mỗi một gương mặt đều chìm đắm sự bình an và niềm vui mà lễ giáng sinh mang lại.
“A Tuấn, xin lỗi”. Nặc Đinh Sơn nói ra lời mà từ lâu trước đây cô đã muốn nói với Vinh Tuấn.
“Cái gì?”
“A Tuấn, xin lỗi, vì tất cả”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT