Khoác cánh tay của Trình Điệp Qua đi trên hành lang, ngẩng đầu lên lặng lẽ quan sát một bên mặt của anh, sự dịu dàng mà người đàn ông này biểu hiện tối nay làm cho lòng Nặc Đinh Sơn hoang mang. Dường như anh cảm giác được cô đang quan sát mình, anh quay mặt về phía cô, hơi cúi đầu, khẽ cười.
“Không cần lo lắng, tôi đảm bảo tôi để em ăn mặc xinh đẹp thế này tuyệt đối không phải là mang em đi bán cho tên người Đức kia”. Anh nói với cô, giọng điệu dịu dàng giống như là đang trêu chọc con cún nhỏ của mình.
Cô muốn cười, nguyên nhân muốn cười chính là do từ xinh đẹp trong miệng anh nói ra. Cô bây giờ ở trong mắt anh nhìn rất xinh đẹp sao? Nhưng ý cười dường như lại bị chặn ở trong khoang ngực, cười không nổi.
Nặc Đinh Sơn trưởng thành trong hoàn cảnh lo được lo mất, kiểu nghe lời đoán ý này đối với cô mà nói thì không cần nói rõ cũng biết, cô luôn tiếp nhân được ý tứ bên ngoài một cách dễ dàng từ những người thân thiết nhất.
Không tiếp tục nhìn anh nữa, một tay khoác lên khuỷu tay của anh, một tay còn lại hơi kéo làn váy, một phần làn váy quét trên thảm của hành lang, dánh vẻ như vậy có thể để lộ ra sự duyên dáng và tao nhã nhất của phụ nữ. Tối nay cô đúng thật là bạn gái của anh.
Nặc Đinh Sơn đoán là tối nay sự dịu dàng mà Trình Điệp Qua thể hiện với cô là vì vậy. Khi còn bé mỗi lần Susan phải đi xa nhà đều sẽ nói những lời tốt đẹp với cô, lòng của những người gần tới lúc ly biệt luôn dịu dàng.
Đêm nay có lẽ là lần cuối cùng rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play