Nghe nói trong lúc thân thể con người bị mất cân bằng sẽ theo lực hút của trái đất theo thói quen mà nghiêng về bên trái. Lúc Nặc Đinh Sơn khom lưng nhặt điện thoại trên đất lên trong lúc bất ngờ không kịp phòng bị cơ thể đã bị mất cân bằng. Vị trí Trình Điệp Qua đang ngồi ở bên tay trái cô, anh đưa tay ra đón lấy cô.
Khi cô rơi vào trong lòng của anh, trong phút chốc “Đùng” một tiếng. Cũng không biết là tay cô trong lúc vô tình đã đụng tới công tắc chiếc đèn bàn, hay là có người đã tắt đèn đi.
Không gian không lớn bị chìm vào bóng tối, chỉ có mấy chỗ được ánh sáng mờ nhạt chiếu tới từ cửa sổ hình bầu dục.
Lần này phản ứng của Nặc Đinh Sơn rất nhanh, lúc Trình Điệp Qua gần chạm tới tay của cô thì cô đã tìm điểm chống đỡ. Vừa định đứng dậy đã nghe thấy câu “Nặc Nặc” kia gần kề bên tai.
Trong lòng Nặc Đinh Sơn luôn hoài nghi cái câu “Nặc Nặc” kia của Trình Điệp Qua rơi xuống có phải là câu thần chú hay không. Mỗi lần anh gọi “Nặc Nặc” thì lòng của cô sẽ trở lên mềm nhũn, dễ dàng trở lên vô cùng ngốc nghếch.
Nhìn xem, Trình Điệp Qua lại đang niệm thần chú nữa rồi. Vì vậy bây giờ cô không lập tức rời khỏi lồng ngực của Trình Điệp Qua đều là do tiếng “Nặc Nặc” kia.
“Nặc Nặc, không lâu trước đây tôi đã nghe một câu như thế này ‘Não bộ của một người bị chịu lực cản mà xuất hiện tư duy đứt đoạn dẫn tới thiếu hụt một phần ký ức’. Khi đó tôi đã nghĩ nghe vậy quả thật không sai”. Anh nói, hơi thở mang theo sự mê hoặc hư ảo: “Tôi cảm thấy tốt nhất là nên dừng lại ở hai năm trước, nếu như dừng lại ở hai năm trước …”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT