Nhìn thoáng qua đồng hồ, lúc này là ba giờ rữa chiều. Ánh nắng nhàn nhạt tỏa ra một góc bốn mươi lăm độ từ nóc nhà chiếu xuống. Một nửa rơi trên vị trí bệ cửa sổ chỗ của Nặc Đinh Sơn đang ngồi, một nửa rơi trên đường phố phía trước. Cách con phố kia là đường ray xe lửa đang chạy.
Vị trí hiện tại Nặc Đinh Sơn đi tới là phía Nam của Manchester. Hôm nay khi trời vừa sáng cô đã xuất phát, cô nói với Vinh Tuấn là cô muốn đi tới thị trấn Stratford. Thị trấn Stratford là quê hương của Shakespeare, quảng đường cách Manchester chín mươi cây số.
Thôi được rồi, Nặc Đinh Sơn lại nói dối Vinh Tuấn nữa rồi.
Sau khi rời khỏi khách sạn Nặc Đinh Sơn bắt chuyến tàu xuôi về phía Nam, sau đó ở giữa đường thì xuống tàu. Cô không biết đây là chỗ nào. Chỗ này khắp nơi đều là đường ray giao nhau, thỉnh thoảng còn có chuyến tàu đi qua đường ray. Sau khi xuống tàu Nặc Đinh Sơn dựa vào những tấm bảng chỉ đường kia mà đi theo. Sau một đoạn đường ngắn cô nhìn thấy một nhà hàng giống như một quán rượu. Đây là một quán ban ngày bán cà phê, buổi tối là nhà hàng bán rượu. Trên bảng thông báo ngoài cửa nhà hàng ghi rõ có rượu vừa mới nhập về. Nặc Đinh Sơn đứng tại bảng thông báo một lúc thì đẩy cửa nhà hàng ra.
Thời điểm Nặc Đinh Sơn đẩy cửa nhà hàng ra đã là mười giờ sáng. Cô chọn vị trí cạnh cửa sổ tại tầng hai của nhà hàng rồi ngồi xuống. Chỗ ngồi này coi như tương đối khuất. Khiến Nặc Đinh Sơn tương đối hài lòng chính là vị trí khu vực nhà hàng này cách chỗ làm việc của Trình Điệp Qua khá gần. Cô dò hỏi với chủ nhà hàng này thì từ chỗ làm việc của Trình Điệp Qua tới chỗ này khoảng mười mấy phút.
Nặc Đinh Sơn cho là chẳng mấy chốc cô sẽ gọi điện cho Trình Điệp Qua, nhưng cuộc điện thoại mà nhất định phải gọi cho Trình Điệp Qua này cô đợi tới hai rưỡi chiều mới gọi đi. Cho tới hôm nay Nặc Đinh Sơn mới phát hiện ra rằng muốn dựa vào một cuộc điện thoại để tìm được Trình Điệp Qua là rất khó khăn. Cô dựa vào phương thức thông thường mà liên hệ với Trình Điệp Qua, kết quả là mỗi cuộc gọi đều bị chặn lại. Điều này Nặc Đinh Sơn không hề nghĩ tới.
Ba giờ Nặc Đinh Sơn dựa vào trí nhớ ấn xuống dãy số cá nhân mà hai năm trước ở Notting Hill Trình Điệp Qua đã cho cô. Thật may là số điện thoại kia vẫn còn, hơn nữa điện thoại rất nhanh đã được tiếp nhận, nhanh tới nỗi khiến Nặc Đinh Sơn không có chút chuẩn bị tâm lý nào. Trong lòng cô luôn nghĩ số điện thoại mà ngày xưa Trình Điệp Qua cho cô e là đã trở thành một dãy số bị lãng quên rồi, giống như cô của lúc đó vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT