Ngày 12 tháng 1 năm 2015, Vinh Tuấn lặng lẽ ở Bắc Kinh hai năm đã tổ chức buổi hòa nhạc, địa điểm buổi hòa nhạc được bố trí ở trường học anh ấy dạy, buổi hòa nhạc không có hình ảnh lộng lẫy, không tuyên truyền ầm ĩ, thậm chí là không có bất kỳ tài trợ trang phục nào.
5 giờ chiều, Nặc Đinh Sơn đành hết cách nhìn qua Trình Điệp Qua, Trình Điệp Qua cũng tham gia buổi hòa nhạc của Vinh Tuấn cùng với cô, chỉ là quý ngài này ban đầu lặng lẽ nhìn cô chọn quần áo, tới bây giờ thì lại bắt đầu liên tục khoa chân múa tay đối với quần áo, trang điểm của cô: Màu của trang phục quá sáng, kiểu tóc kỳ cục, trang điểm nhìn quá đậm.
Được thôi, Nặc Đinh Sơn đổi bộ đầm màu tím đậm thành màu xanh lam đậm, đem kiểu tóc vốn đã rất đơn giản rồi làm cho nó càng giản dị hơn, tiếp tục lau sạch phấn mắt lợt lạt đi.
Sau khi chuẩn bị tất cả xong xuôi Nặc Đinh Sơn hỏi Trình Điệp Qua: Anh Trình, bây giờ đã được chưa?
Ánh mắt của Trình Điệp Qua dò xét từ đầu tới chân cô, sau khi rơi vào trên môi cô, hơi nhíu mày: Nặc Đinh Sơn, anh thấy em không cần phải thoa sơn đâu.
Shit! lần này thì Nặc Đinh Sơn không thèm để ý tới Trình Điệp Qua nữa.
Trình Điệp Qua vẫn cứ tiếp tục lải nhải bên tai cô: “Không phải là buổi hòa nhạc có ba ngàn người sao? làm gì mà em phải bôi bôi trét trét dày như vậy? Em chỉ là một trong ba ngàn người thôi, xác xuất của ba ngàn người này là gì, chính là ba ngàn cái đầu đông nghẹt, căn bản là sẽ không có người nào thèm chú ý tới em đâu”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play