Ở dưới cái nhìn của Trần Khuynh Địch, Phù Đồ Tháp gì đó đã là rất cường hãn! Phải biết rằng đây chính là bảo vật của Đại Lôi Âm Tự! Là Đại Lôi Âm Tự ở thời kỳ Thượng cổ, vào lúc Phật Tổ còn chưa siêu thoát, so với Phật Môn hiện nay còn cường thịnh hơn vô số lần, mà xem như là bảo vật của Đại Lôi Âm Tự, Phù Đồ Tháp chính là một kiện Đạo Binh, thậm chí là nếu khai phá hoàn toàn, sẽ rất có thể là Đạo Binh thượng phẩm.
Thế mà còn có cơ duyên càng lớn hơn so với Phù Đồ Tháp?
"Đương nhiên là có." Trần Tiêm Tiêm tức giận trừng Trần Khuynh Địch một cái, sau đó dùng đôi mắt đẹp chăm chú nhìn Trần Khuynh Địch, gằn từng chữ nói ra: "Cơ duyên lớn nhất của muội chính là gia nhập vào Thuần Dương Cung."
Trần Khuynh Địch: "..."
Nuốt một ngụm nước bọt, Trần Khuynh Địch lần thứ hai cảm thấy trái tim lỡ một nhịp đập.
Hỏng bét, là cảm giác cơ tim tắc nghẽn!
Hít vào một hơi thật sâu, Trần Khuynh Địch không tự chủ được mà lảng tránh ánh mắt của Trần Tiêm Tiêm: "Chuyện kia, muội nói nhân quả là có ý gì? Là nhân quả của Phật Môn sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT