Trần Khuynh Địch ung dung mở hai mắt ra, toàn thân không có cách nào động đậy, có thể nói là đau đến cực hạn, tầm mắt ở trước mắt cũng là một mảnh nóng sáng, căn bản không thấy rõ bất kỳ vật gì, ngoại trừ sự đau đớn, thị giác, khứu giác, xúc giác, cơ hồ đã biến mất toàn bộ, phảng phất như đưa thân vào trong vực sâu, không ngừng rơi xuống mãi mãi không có kết thúc.
Nhưng mà rất nhanh, loại tình huống này đã có sự cải thiện, Trần Khuynh Địch biết rõ đây là cái gì, bởi vì nhục thể của hắn cơ hồ đã vỡ vụn, dùng Đô Thiên Tọa để thay thế nhục thân, lại không có cách nào thay thế cảm giác của thân thể, bất quá không thành vấn đề, còn chưa chết là được rồi.
Trần Khuynh Địch nghĩ như thế, liền vận dụng nguyên thần của mình.
"Nhục thân không có cách nào cảm ứng, vậy thì chỉ có thể dùng nguyên thần để cảm ứng."
Rất nhanh thì trạng thái của Trần Khuynh Địch đã có chuyển biến tốt đẹp, đủ loại cảm giác dần dần trở về.
Đầu tiên là xúc giác trọng yếu nhất, hắn cảm thấy mình dường như đang nằm ở trên một chiếc giường lớn mềm nhũn, trên người phủ đầy những thứ giống như vải, mặc dù tay chân vẫn không có cách nào động đậy như cũ, đau đớn vẫn còn như cũ, nhưng ít ra, Trần Khuynh Địch có thể khẳng định bản thân hẳn là đang ở trong trạng thái an toàn.
Tiếp theo là tầm nhìn, cảm giác nóng sáng dần dần tán đi, lúc này Trần Khuynh Địch mới phát hiện ra, khiến cho hắn có tầm nhìn như vậy, lại là một chiếc bóng đèn với ánh sáng trắng chói loà, quan trọng nhất là, hoàn cảnh chung quanh khiến cho Trần Khuynh Địch rất bất ngờ, bố trí đơn điệu, mùi thuốc cay nồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play