Trần Khuynh Địch đã biết rõ vấn đề của mình.
Không sai, mất đi dược lực của quả Trí Tuệ, hắn đã hoàn toàn không suy tính ra được mục đích của kẻ đứng sau màn, cũng không biết được mấy người Dương Xuân hiện tại đang ở đâu, vì thế sau khi hắn trầm tư suy nghĩ trong ba ngày ròng rã, kết quả là ngoại trừ rụng một ít tóc, thì cũng không hề có thu hoạch gì, căn bản là không tìm thấy manh mối.
Nhưng vào ngay lúc đó, Trần Khuynh Địch đã tỉnh ngộ. Hắn giật mình phát hiện ra một cái sự thật mấu chốt, đó chính là ở trong bất tri bất giác, hắn thế mà dùng đầu óc để giải quyết vấn đề.
"Được rồi, ta thừa nhận, trí thông minh của ta không cao, không có quả Trí Tuệ hỗ trợ thì căn bản sẽ không nghĩ ra được điều gì."
Sau khi ăn quả Trí Tuệ trước đó, Trần Khuynh Địch không thể nghi ngờ là đã đắc ý quên mình, cũng chính là vì như thế, hắn mới một mực không phát giác ra được hiệu lực của quả Trí Tuệ đang yếu bớt, nếu như nhận ra được chuyện này sớm hơn mà nói, hắn sẽ càng cẩn thận hơn, nói không chừng là mấy người Dương Xuân cũng sẽ không bị đánh lén, không rõ sống chết như bây giờ.
Trần Khuynh Địch nghĩ kỹ lại, hiểu rõ được điểm yếu của bản thân, nếu còn tiếp tục như vậy, bản thân hắn sẽ bị địch nhân dắt mũi dẫn đi, đến lúc đó thì mọi thứ sẽ trở nên quá muộn.
Vừa nghĩ tới việc nếu như mấy người các nàng Dương Xuân, Trần Tiêm Tiêm, Lạc Tương Tư đã thực sự bị giết chết, Trần Khuynh Địch liền cảm thấy toàn thân run rẩy, vào giờ khắc này hắn thậm chí còn không suy nghĩ đến vấn đề các nàng là nhân vật chính hay không phải là nhân vật chính, mà chỉ một mực đắm chìm ở trong loại sợ hãi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT