Đối mặt với sự trào phúng của Trần Khuynh Địch, Tiêu Nguyên Thần sau khi trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên cười một tiếng.
"Không thể không thừa nhận, ý nghĩ của ngươi đúng là rất tốt, nhưng ngươi vẫn xem thường Tiêu gia, xem thường Tiêu Nguyên Thần ta rồi."
"Hả?" Hai mắt của Trần Khuynh Địch sáng lên, trong lòng lập tức lóe lên một cái suy đoán.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, cửa chính của Hạo Nhiên Điện ầm ầm mở ra, ánh nắng trút vào bên trong đại điện mờ tối, cũng lộ ra cảnh sắc ở bên ngoài, chỉ thấy ở cửa ra vào Hạo Nhiên Điện, có từng hàng đệ tử Tiêu gia mặt không đổi sắc đứng ở nơi đó, bất quá ở trong đó cũng không có thân ảnh của đám người Tiêu Lạc Thủy, vả lại đại bộ phận đều là đệ tử dòng chính, mà đệ tử chi thứ thì không có bao nhiêu.
Mà đứng ở phía trước những đệ tử này, thì là nguyên một đám trưởng lão Tiêu gia, nhưng về số lượng dường như cũng có chỗ trống. Bất quá chân chính khiến cho Trần Khuynh Địch để ý, là người dẫn đầu đám người này.
Đó là một lão nhân cao tuổi mặc áo vải màu xám, râu tóc bạc trắng, khuôn mặt và bàn tay đều tràn đầy nếp nhăn, nhìn qua bất quá chỉ là một ông lão trói gà không chặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play