"Khuynh Địch, tốt! Hảo hài tử a..." Hách bá nắm thật chặt tay của Trần Khuynh Địch, bên trên khuôn mặt đầy nếp nhăn cũng lộ ra nụ cười từ trong thâm tâm.
Vốn dĩ sau khi thối lui khỏi chỗ đó, hắn đã làm xong chuẩn bị sống quãng đời cô độc còn lại ở Thuần Dương Cung, bình thường đã quen với sự lạnh nhạt của người khác, chỉ là hắn như thế nào cũng không nghĩ đến, đệ tử thân truyền của chưởng giáo, Đạo Tử chân truyền - Trần Khuynh Địch, thế mà lại quan tâm đến dạng lão nhân cô độc như hắn!
Phải biết rằng lấy thân phận của Trần Khuynh Địch, hẳn là không biết được chuyện cũ của những lão nhân như hắn a, chớ đừng nói chi là bây giờ hắn đã mất hết tu vi, đã không còn thực lực gì, so với thân phận và địa vị của Trần Khuynh Địch cơ hồ là một trời một vực, nhưng đối phương vẫn tôn kính với hắn như cũ...
Hơn nữa nếu như chỉ vẻn vẹn nhắm vào hắn mà nói, còn có thể nói là có tâm tư đối với hắn, nhưng không chỉ có bản thân hắn, bao quát cả Dược Tiên Các, Thần Binh Điện, Nhiệm Vụ Điện, còn có người trông coi cửa cung, những người kia cũng giống như hắn là lão nhân lui từ "Chỗ đó" ra ngoài, cơ hồ đều nhận được lễ ngộ của Trần Khuynh Địch.
Chuyện này còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể nói Trần Khuynh Địch chính là một hài tử có tấm lòng son a!
"Hảo hài tử! Rất lâu không thấy ngươi đi tới Tàng Kinh Điện, là tới để tìm võ công gì hay sao?" Hách bá nắm chặt tay của Trần Khuynh Địch, vô cùng chân thành nói ra.
"Ừm, ta tới là để giúp mấy vị sư muội chọn lựa võ công, ngoài ra bản thân ta gần đây cũng rơi vào bên trong bình cảnh, cho nên muốn đến Tàng Kinh Điện tham khảo một chút võ công...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT