Tiêu Uyên cũng nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng như mặt nước hồ phẳng lặng của Thẩm An An. Trong giây phút ấy, trái tim hắn bỗng chốc như bị một thứ gì đó mạnh mẽ giáng xuống, đau đớn khó tả.
Cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc lại ập đến, cuốn lấy hắn như cơn sóng lớn, khuấy động từng sợi dây thần kinh.
Đôi mắt trầm lặng của hắn tối lại, hắn bất ngờ bước nhanh về phía trước.
Thẩm An An nhìn thân hình cao lớn đang áp sát, theo phản xạ lùi lại một bước, đôi lông mày hơi nhíu chặt.
“Ngươi muốn làm gì?”
Tiêu Uyên không trả lời, bước chân của hắn không hề có ý định dừng lại.
Khuôn mặt Thẩm An An lạnh tanh, giọng nói như phủ thêm một tầng băng giá: “Dừng lại.”
Sự chán ghét và phản kháng của nàng quá rõ ràng, khiến bước chân của Tiêu Uyên chững lại. Cảm giác kỳ lạ ấy cũng đột nhiên tan biến như thủy triều rút.
Không đúng... Đôi mắt trong veo ấy không nên nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng như vậy. Nhưng chúng nên mang cảm xúc gì mới phải đây?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT