“Cô nương.”
Mặc Hương đẩy cửa bước vào, nhìn thấy bộ dạng thất thần của Thẩm An An, lập tức chạy đến gần: “Cô nương, người không sao chứ?”
Thẩm An An từ từ lắc đầu: “Sau này đừng gọi ta là cô nương trong phủ nữa, nếu để chàng ấy nghe thấy, chắc chắn sẽ lại không vui.”
Mặc Hương gật đầu, Khánh An đã sửa mãi mà nàng ấy vẫn không nhớ được, gọi Thẩm An An là cô nương đã quen mười mấy năm nay rồi.
“Người và cô gia cãi nhau rồi sao?”
“Ừ.” - Thẩm An An mệt mỏi gật đầu.
Thực ra cũng không thể gọi là cãi nhau, mà là Tiêu Uyên tự mình nổi giận, còn nàng thì suốt từ đầu đến cuối đều cố gắng giữ bình tĩnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play