Ánh mắt nàng dừng lại trên văn thư trong chốc lát, rồi nhanh chóng rời đi như không có chuyện gì, tiếp tục mài mực, nhưng tốc độ lại chậm hơn hẳn, đôi môi đỏ khẽ mím lại.
Nàng biết rõ, đây là ý đồ của Tiêu Uyên. Đặc biệt là những cái tên được liệt kê trên văn thư kia, đều là các đại thần đang ủng hộ hắn trong triều.
Ngọn nến dần mờ nhạt, đến khi Thẩm An An đã mài mực đến mức mệt mỏi, bỗng cảm giác được một đầu ngón tay thô ráp lướt qua cổ tay nàng, nhẹ nhàng xoa nắn, rồi bất ngờ nắm chặt lấy tay nàng, kéo mạnh một cái khiến nàng ngã thẳng vào lòng hắn.
"Trời không còn sớm nữa, phu nhân, nên nghỉ ngơi rồi."
Nàng bị hắn ôm cả đoạn đường trở về Ngô Đồng Viện, đám ta tớ trên đường thấy vậy đều thức thời quay lưng đi, giả như không nhìn thấy gì.
Tim Thẩm An An như sắp nhảy ra khỏi lồng ng-ực, không dám động đậy. Cũng may Tiêu Uyên không đến mức quá đáng, biết nàng ngày mai phải xuất môn, nên không làm khó.
Thẩm An An thu mình vào bên trong, nhắm chặt mắt, không nhúc nhích, giả vờ như đã ngủ say.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT