Cho đến khi chiếc xe ngựa rời đi, nàng cũng không nói thêm một lời nào.
Mặc Nhiễm nhẹ nhàng bước đến phía sau Thẩm Trường Hách, khẽ hành lễ: "Công tử, trời đã không còn sớm, ngài nên vào phủ tiếp đãi khách rồi."
Nàng ta gọi mấy lần, Thẩm Trường Hách mới chậm rãi hoàn hồn, khẽ gật đầu rồi bước về phía cổng phủ, nhưng suốt dọc đường, tâm trí vẫn vẩn vơ, chẳng thể tập trung.
Lời của Lâm Vũ Nhu cứ văng vẳng bên tai hắn như ma âm quấn lấy không dứt.
Trên đời này, bậc quân tử không nhiều, nam nhân tốt lại càng hiếm. Nếu không phải vào Thẩm gia, liệu nàng có rơi vào một hố lửa khác không? Nếu là Thẩm gia, ít nhất hắn còn có thể bảo vệ nàng. Còn nếu là gia đình khác, như Trần gia đầy tai tiếng kia, nàng sẽ phải làm sao?
Một cô nương dịu dàng, lương thiện như vậy, hắn chưa từng nỡ lớn tiếng với nàng, vậy mà giờ lại để mặc tên nam nhân kia tùy tiện lăng mạ nàng ư?
Một cơn tức nghẹn chặn nơi lồng ng-ực, không thể nuốt xuống cũng chẳng thể trút ra, khiến hắn cảm thấy bức bối vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT