Thời gian từng chút trôi đi, Tống Ký vẫn không tỉnh lại, điều đáng mừng là, vết thương không bị nhiễm trùng và hắn cũng không sốt.
Thấy trời đã tối, không tiện tiếp tục ở chỗ lang trung, Thạch Bạch Ngư hỏi qua lang trung xác định có thể di chuyển, liền cùng mọi người khiêng Tống Ký về nhà.
Quan sai còn phải dẫn đám thợ săn về huyện nha phục mệnh, sau khi giúp đỡ khiêng người về thì không ở lại lâu, bất quá trước khi đi đã để lại một bó da sói mang về.
“Chúng ta có thể may mắn sống sót trở về, ít nhiều cũng nhờ Tống huynh đệ kinh nghiệm phong phú, có dũng có mưu lại trượng nghĩa. Lần này về huyện nha nhất định ta sẽ tấu trình với đại nhân tất cả, đợi Tống huynh đệ tỉnh lại, bảo hắn đừng lo lắng.” Quan sai lớn tuổi ôm quyền: “Tại hạ Trương Hổ, sau này nếu hai vị gặp khó khăn, cứ việc lên huyện nha tìm ta, chỉ cần giúp được, tại hạ nhất định sẽ không  chối từ.”
Trương Hổ nói xong liền mang theo người rời đi.
Thạch Bạch Ngư không màng bó da sói, cho Tống Ký uống thuốc xong, liền tiếp tục ngày đêm vất vả, không thể yên ổn nghỉ ngơi mà canh giữ trước giường.
Cứ vậy chịu đựng ba ngày, khi mọi người đều cho rằng Tống Ký không thể chịu đựng được tai nạn này, thì hắn cuối cùng cũng tỉnh lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play