Thạch Bạch Ngư rũ mắt không phản ứng, trầm mặc giặt xong y phục, bưng chậu gỗ xoay người, lúc này mới nhìn về phía mấy người đang thì thầm, cười lạnh một tiếng.
Nụ cười này của cậu, khiến những tiếng thì thầm khua môi múa mép đột nhiên im bặt.
“Xuân Hoa tẩu tử.” Thạch Bạch Ngư điểm danh một người trong số đó, lại cố ý xem nhẹ ngọn nguồn: “Ta nhớ không lầm, ngươi cũng là tái giá đến thôn chúng ta phải không? Nghe nói là vì trượng phu trước đốn củi ngã thành ngốc tử, đáng tiếc phu thê vốn là chim cùng rừng, tai họa đến nơi cũng là ai nấy tự bay. Phu thê còn như vậy, lại đòi hỏi một người suýt nữa bị chém làm đôi phải không so đo hiềm khích trước đây, có phải là hơi quá đáng không?”
“Ngươi…” Đỗ Xuân Hoa bị Thạch Bạch Ngư làm mất mặt, lúc đỏ lúc trắng: “Ngươi cái ca nhi này, lời nói cũng đâu phải ta nói, sao lại gây sự với ta, là chọn quả hồng mềm mà nắn sao?”
“Này không phải nghe các ngươi nói hăng say, liền ngứa miệng chen vào hai câu sao.” Thạch Bạch Ngư cười cười: “Chuyện Xuân Hoa tẩu tử này ta vốn cũng không biết, cũng chính là nghe Kiều thẩm nói đâu.”
Cái bà Kiều thẩm này, chính là nguồn gốc của tin đồn vừa rồi, kẻ khổng lồ hay bắt cóc đạo đức.
Đỗ Xuân Hoa vừa nghe vậy còn chịu được nữa, lập tức liền cùng Kiều thẩm xé toạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play