Ăn xong bữa sáng, hai người thu dọn nấm báo mưa và nấm mộc nhĩ trong nhà chính, nhưng chưa vội xuống núi.
Vì Thạch Bạch Ngư đã hạ quyết tâm gieo trồng quy mô lớn, hai người liền lại đi một chuyến vào rừng, lấy thêm chút chủng nấm mà hôm qua chưa kịp làm. Và để đảm bảo, Thạch Bạch Ngư còn đào một ít đất gói vào lá cây lớn.
“Trồng nấm mà, nhà ta chỉ có hai luống rau, có trồng không xuể không?” Tống Ký đặt gói đất đã gói vào sọt, đưa tay kéo Thạch Bạch Ngư lên.
“Không sao đâu.” Thạch Bạch Ngư vỗ vỗ đất trên tay, đi theo Tống Ký trở về: “Chỉ là thí nghiệm thôi, không cần quá nhiều chỗ, về nhà dựng cái lều làm mấy cái giá là được.”
“Vậy chẳng phải phiền phức sao?” Tống Ký nghĩ đến mình sắp không có nhà mấy ngày, nhíu nhíu mày: “Như vậy đi, nếu ta có thể quay về sớm thì chờ ta về rồi làm, không thì cứ chi tiền thuê hai người khỏe mạnh trong thôn, giá có thể nhờ Vương thợ mộc đóng.”
“Ta biết.” Thạch Bạch Ngư dừng một chút: “Ta ở nhà, có Hồng ca nhi có Ngô a ma, sẽ tự chăm sóc tốt bản thân không cần ngươi lo lắng. Còn ngươi, hãy chú ý an toàn, mọi việc đều không quan trọng bằng sự an toàn của ngươi, tranh thủ sớm ngày bình an trở về.”
“Yên tâm.” Lời này Tống Ký đã nói vài lần, nhưng vẫn không chê phiền phức mà lại nói: “Ta sẽ bình an trở về, ngươi ở nhà tự chăm sóc tốt bản thân, thuốc nhớ uống đều đặn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play