“Không nghĩ tới lại ở chỗ này đụng phải người nhà họ Thạch.” Ra khỏi khách điếm, Thạch Bạch Ngư mới bĩu môi: “Sớm biết rằng bọn họ ở đây, chúng ta đã đổi một nhà khác rồi.”
“Ngươi nếu không muốn cùng bọn họ một chỗ, đợi lần tới đến thì trả phòng.” Tống Ký nói.
“Trả cái gì?” Thạch Bạch Ngư cười lạnh: “Làm như chúng ta sợ bọn họ lắm vậy, không đổi!”
“Được, không đổi.” Tống Ký cân nhắc: “Đợi khi tích cóp thêm chút nữa, vẫn là mua một tòa nhà sẽ tiện lợi hơn một chút.”
Thạch Bạch Ngư nghe vậy sửng sốt, cậu tạm thời quả thật không nghĩ tới điều này. Gần đây cậu không rõ giá nhà ở đây, thứ hai là ở trong thôn sống cũng khá tốt. Hiện giờ Tống Ký nhắc tới, không khỏi cũng đi theo mà động lòng. Bất quá, trong thời buổi này, cậu vẫn có khuynh hướng nắm chặt tiền trong tay. Rốt cuộc tiền có thể di chuyển, còn tòa nhà này thì không dịch đi được.
“Ở trong thôn khá tốt.” Thạch Bạch Ngư nói: “Chuyện mua tòa nhà, cứ để sau này rồi nói.”
Có số tiền nhàn rỗi đó mua tòa nhà ở huyện thành, còn không bằng mua thêm chút lương thực dược liệu mà tích trữ. Bất cứ lúc nào, có tiền có lương, trong lòng đều vững vàng không hoảng sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT