"Nga?" Thạch Bạch Ngư bị sự vô sỉ của Thạch Thừa Phong làm cho bật cười: "Nguyên lai ngươi gọi đùa giỡn là khen sao?"
"Ngư ca nhi, ngươi sao có thể làm bại hoại danh dự của mình như vậy?" Thạch Thừa Phong trưng ra bộ mặt huynh trưởng nghiêm khắc: "Vi huynh biết ngươi vì cha mẹ ta đem ngươi gả cho Tống Ký mà lòng có oán hận, nhưng cũng không cần thiết vì ta mà cố ý hắt nước bẩn cho Tần thiếu."
Nói mấy câu, không chỉ trắng trợn đổi trắng thay đen, mà còn ngấm ngầm châm ngòi ly gián mối quan hệ phu thê giữa Thạch Bạch Ngư và Tống Ký.
Sắc mặt Thạch Bạch Ngư lạnh hẳn xuống, một chiêu cầm nã thủ khống chế Thạch Thừa Phong, dứt khoát rút phắt sợi dây lưng quần của hắn, vài bước vọt tới cửa sổ phía trước phòng, hướng xuống lầu giương tay ném đi.
Cái mông Thạch Thừa Phong chợt lạnh mới phản ứng lại quần mình bị tụt, kinh hãi cuống quýt túm lên.
"Thạch Bạch Ngư!" Thạch Thừa Phong vẫn luôn giữ hình tượng thư sinh khiêm khiêm quân tử, chưa bao giờ chật vật như vậy, lập tức tức đến mặt đỏ gân trướng, bất chấp hình tượng mà rống to lên.
Thạch Bạch Ngư vỗ vỗ hai tay: "Nhị đường ca phải giữ chặt quần vào nhé, nhỡ mà không cẩn thận rớt ra, bị người ta nhìn thấy thân mình, không chỉ tổn hại danh dự, mà còn sẽ bị người coi là kẻ lưu manh ven đường đó nha ~"
Tống Ký vốn dĩ rất tức giận, thấy Thạch Bạch Ngư liên tiếp ra tay như vậy, vừa dở khóc dở cười đồng thời cũng nguôi giận một nửa, nhưng hắn vẫn ấn chặt Tần Nguyên không cho hắn đứng lên.
"Thấy chưa Tần công tử?" Tống Ký vỗ vỗ ngực hắn, kéo người dậy: "Ngươi bị người ta lợi dụng đó, lần sau nhớ dài thêm cái đầu óc."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT