"Đồ đôi?" Tống Ký vẫn là lần đầu tiên nghe nói cái tên này.
"Đúng vậy, hai vợ chồng mặc đồ giống nhau thì gọi là đồ tình lữ đó." Thạch Bạch Ngư chẳng đợi Tống Ký trả lời, đã nói với tiểu nhị: "Ta thử thêm bộ màu xám nhạt kia."
Chờ tiểu nhị gỡ xuống, Thạch Bạch Ngư liền cầm vào thay. Làn da cậu trắng trẻo, mặc màu xám nhạt cũng đẹp không kém, mang lại cảm giác khác hẳn so với bộ màu nguyệt bạch kia.
Tống Ký nói thẳng: "Cứ gói cả hai bộ lại đi."
"Ngươi sao lại không đi thử?" Thạch Bạch Ngư thấy Tống Ký chẳng thèm thử đồ, có chút buồn bực: "Chẳng lẽ là không thích kiểu dáng với màu sắc đó sao?"
"Không cần thử, ta biết số đo của mình mà, cứ gói lại là được." Tống Ký mắt không chớp nhìn chằm chằm Thạch Bạch Ngư: "Hai bộ đều đẹp, bộ này rất tốt, bộ màu nguyệt bạch kia cũng rất tốt."
"Đúng không, ta cũng thấy khá xinh đẹp." Thạch Bạch Ngư kỳ thật không muốn bộ màu nguyệt bạch kia đâu, nhưng Tống Ký đã thấy đẹp thì cậu cũng bình thường trở lại. Vốn dĩ cũng đúng thôi, quần áo đâu có lỗi, lỗi là ở cái miệng phiền phức của ai đó, chẳng cần thiết phải ấu trĩ vì một câu nói của Thạch Thừa Phong mà không đội trời chung với quần áo.
"Hôm nay thời tiết không tệ, khỏi cần thay, cứ mặc luôn đi." Tống Ký cúi đầu nhìn về phía Hồng ca nhi đang đứng yên lặng một bên: "Hồng ca nhi mặc bộ này cũng đẹp, cứ mặc luôn đi đừng thay nữa, tiểu nhị, lấy thêm cho đứa nhỏ này một bộ cỡ tương tự."
Tiểu nhị thấy bọn họ mua nhiều, mừng rỡ không khép miệng được, liên tục vâng dạ rồi định đi lấy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play