"A?" Ngô Lục nào dám nói thật, vừa gật đầu lại vội lắc đầu: "Không, ta chính là, cái kia..."
"Không phải chứ." Thạch Bạch Ngư bị hắn ta chọc cười: "Ngươi nói năng lộn xộn, ánh mắt hoảng loạn như vậy, làm chuyện gì trái với lương tâm à?"
"Thật không có, ta chính là đi y quán mua..." Ngô Lục nhìn thấy Ôn Phương Các cách đó không xa, bỗng vỗ đầu một cái: "Ta phải đi y quán mua thuốc cho Lãnh Diêu cô nương, tẩu tử cứ thong thả dạo, ta đi trước đây!"
"Lãnh Diêu?" Thạch Bạch Ngư nheo mắt: "Là cái người các ngươi từng nhắc đến, đối tượng của Tống Ký đó ư?"
"Không không không, ấy là huynh đệ bọn ta nói đùa không lựa lời thôi, đại ca hắn vẫn luôn giữ mình trong sạch, trừ phi bất đắc dĩ, Tần Lâu Sở Quán loại nơi ấy còn chẳng thèm đặt chân đến!" Ngô Lục sợ Thạch Bạch Ngư hiểu lầm, vội vàng làm sáng tỏ cho Tống Ký: "Bọn ta là mấy huynh đệ nhà quê, ngày thường hay nói năng hồ đồ lôi thôi, tẩu tử đừng để trong lòng!"
"Xem ngươi kìa, mồ hôi lạnh vã ra rồi, chột dạ như ma đuổi vậy." Thạch Bạch Ngư nhìn sang hàng kẹo hồ lô đối diện, kéo Hồng ca nhi đi qua: "Ngươi cứ lo việc của ngươi đi!"
Không ngờ mới đi được hai bước, cậu đã nghe thấy cái tên Tống Ký.
"Không ngờ Tống Ký nhìn cao lớn vạm vỡ như vậy, lại là kẻ đẹp mà chẳng xài được."
"Đúng vậy, chậc chậc chậc, ta đã nhìn kỹ, một chồng bảy gói thuốc tráng dương, cái này mà người bình thường ăn vào, chẳng phải sẽ chảy máu mũi sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play