Ví dụ như bây giờ.
Thạch Bạch Ngư cố gắng nắm lấy chén canh nấm tuyết đã được làm nguội, muốn uống, nhưng bị Hồng ca nhi nhìn thấy, nói thế nào cũng không cho. Thậm chí còn giật chén!
"Canh nấm tuyết này nóng quá không ngon, chỉ cần hơi ấm thôi, không lạnh." Thạch Bạch Ngư siết chặt miệng chén và đáy chén, kiên quyết không buông tay.
"Không lạnh cũng không được, thời tiết này ấm cũng dễ lạnh bụng, phải nóng mới được." Hồng ca nhi thấy Thạch Bạch Ngư cứ cố chấp, siết chặt chén không buông, cũng rất bất đắc dĩ, sợ giằng co làm đổ, đành phải buông tay: "Thúc a ma, con biết ngài thích như vậy, nhưng cũng không thể bất chấp thân thể được, ngài còn đang bệnh mà."
"Bệnh của ta chỉ là chút ho khan, đều khỏi gần hết rồi." Thạch Bạch Ngư nắm được chén nhanh chóng muốn uống, vừa đưa đến miệng lại bị Hồng ca nhi vươn tay ngăn lại: "Ngài xem ngài..."
"A cha, ngài cứ nghe lời Hồng ca ca đi." An An vào cửa nhìn thấy cảnh giằng co quen thuộc, vô ngữ lắc đầu, mở miệng giúp Hồng ca nhi: "Ngài già rồi, sao lại ngang bướng như đứa trẻ vậy, một chút cũng không nghe khuyên bảo đâu?"
Thấy An An trở về, Hồng ca nhi lập tức thở phào nhẹ nhõm. An An đi đến trước mặt Thạch Bạch Ngư, vươn tay liền cầm chén bưng đi, xoay người đưa cho hạ nhân: "Con thấy, đều là A Phụ chiều ngài, A Phụ này cũng vậy, dù có chiều phu lang đến mấy, cũng không thể vô nguyên tắc như vậy chứ, chuyện thương thân thể thế này, sao có thể theo ý ngài được?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT