"Trăm người không một người dùng được chính là thư sinh, cha ta nói quả nhiên không sai ha ha ha ha!" Thạch Bạch Ngư, người pha trò, hiển nhiên cực kỳ lấy lòng đối phương. Người nọ càng thêm kiêu ngạo: "Ta nghe nói ngươi Trung thư lệnh, Tống tướng quân cũng coi như là một thế hệ danh tướng, nghe nói trước kia vẫn là thợ săn xuất thân. Ngươi làm phu lang của hắn, sao lại không để hắn truyền thụ cho ngươi hai chiêu? Không nói săn gà rừng thỏ hoang, săn một con chim sẻ nhỏ cũng tốt chứ?"
"Xem công tử cũng là hổ tử nhà tướng, không biết đã thu hoạch được bao nhiêu rồi?" Thạch Bạch Ngư chẳng hề bị nhục mạ mà tức giận, ngược lại, còn ra hiệu mắt cho lũ nhãi con bình tĩnh. Lông mày cậu nhướng lên, còn kiêu ngạo hơn cả người kia.
"Bản công tử..." Người nọ bị hỏi lại đến nghẹn lời một chút, theo bản năng nhìn mắt tam hoàng tử đang nhấc cằm thờ ơ lạnh nhạt xem kịch vui: "Bản công tử săn được hay không, thu hoạch bao nhiêu không quan trọng, chỉ cần tam hoàng tử điện hạ thu hoạch phong phú, liền có chung vinh dự!"
"Nga." Thạch Bạch Ngư làm như thật gật gật đầu: "Nguyên lai tiểu công tử không phải tới săn thú, là ngựa gỗ vào núi tu luyện, gấp gáp muốn thành tinh rồi."
"Ngươi..."
"Ta?" Thạch Bạch Ngư cười lạnh: "Tiểu công tử dù sao cũng là hậu nhân nhà tướng, đâu phải trẻ con vô tri, chẳng lẽ nhà ngươi không dạy ngươi lễ nghi tôn ti sao?"
Người nọ bị hỏi đến sững sờ, há miệng định phản bác, Thạch Bạch Ngư lại không cho hắn cơ hội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT