Một câu nói khiến Tống Ký nghẹn họng, phát hỏa thì không phải, không phát hỏa cũng không phải. Nhưng có một điều cơ bản có thể khẳng định, bất kể là Thạch Bạch Ngư trước kia hay hiện tại, quả thật là một người không sai. Đều là tiểu sắc phôi.
Thợ rèn… thật sự mãnh liệt như vậy sao? Chẳng qua là miệng hùm gan sứa, phí công có sức trâu mà thôi, thật sự gặp phải người biết quyền cước, ngay cả sức phản kháng cũng không có. Tống Ký không nhịn được mà ghen tị.
“Ngươi nếu thích xem rèn sắt, ta cũng có thể đánh cho ngươi xem, ngươi liền biết cái gì gọi là uy mãnh thật sự.” Trong giọng nói của Tống Ký tràn đầy sự không phục: “Cơ bắp của bọn họ đều là giả, đẹp mà không dùng được, ta một quyền đánh mười tên không thành vấn đề.”
Thạch Bạch Ngư: “……”
“Ngươi đây là biểu cảm gì?” Thấy Thạch Bạch Ngư mặt vô ngữ, Tống Ký nhíu mày.
“Ngươi mãnh hay không ta còn không biết sao, cần ngươi rèn sắt để chứng minh à?” Thạch Bạch Ngư buồn cười: “Một người đã từng trải, sao lại càng sống càng ấu trĩ vậy?”
“Một người đã từng trải?” Tống Ký lại bị chạm vào dây thần kinh nhạy cảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play