Sau một trận chiến không khói súng đầy thắng lợi, Thạch Bạch Ngư hạ triều ra ngoài, cả người giống như một chú gà chiến kiêu ngạo, bước đi khoan thai, thần thái hiên ngang. Nếu có nhạc nền, có lẽ cậu còn dậm theo nhịp.
Tống Ký đi sau hai bước, đã rất cố gắng nhịn cười, nhưng vẫn không kìm được bật cười thành tiếng. Nghe thấy tiếng cười, Thạch Bạch Ngư dừng lại, quay đầu nhìn Tống Ký vẻ mặt khó hiểu: “Ngươi cười cái gì?”
“Không có gì.” Tống Ký cũng không dám nói thật, ho nhẹ một tiếng: “Cười ngươi lợi hại.”
Thạch Bạch Ngư híp mắt nhìn chằm chằm hắn, tổng cảm thấy cái biểu cảm này đi kèm với khóe miệng cố gắng nén cười nhưng vẫn run rẩy cong lên, mức độ đáng tin cậy đáng ngờ.
“Khụ.” Tống Ký lại ho nhẹ một tiếng: “Thật đáng yêu.”
Thạch Bạch Ngư: “?”
Đáng yêu? Cái từ quái quỷ gì vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT