"Bản đồ quân sự sao?" Trần Hán kinh hãi.
Tống Ký ngồi xuống đối diện hắn: "Lo trước khỏi họa."
Trần Hán: "..."
Hắn tâm tình phức tạp. Tống Ký lần này lập công lớn, đợi khi về kinh thụ phong, e rằng sẽ được thăng liền mấy cấp, sợ là còn vượt trên cả hắn.
Tuy vậy, cũng là lẽ thường tình. Cửu tử nhất sinh lập nên công lớn xoay chuyển cục diện như vậy, đều là xứng đáng. Là nửa phần sư phụ, Trần Hán dẫu tâm tình phức tạp, nhưng cũng tự đáy lòng vui mừng cho hắn. Đồng thời, điều này cũng chứng minh khi trước hắn không nhìn lầm, tiểu tử này, quả thực là cái "ngọc thô" ấy.
"Tướng quân đến đây còn có chuyện gì khác ư?" Tống Ký thấy biểu cảm hắn thay đổi liên tục, đợi khi hạ nhân dâng trà nóng rồi rời đi, mới nhướn mày hỏi.
"Không có việc gì, chỉ là đến xem ngươi thôi. Ngươi an ổn, ta cũng yên lòng rồi." Trần Hán nhìn Tống Ký: "Khi trước vốn nên ta tự mình dẫn người đi, nếu không phải lầm lỡ mà phái ngươi đi, cũng không đến mức... Trách ta. Ngươi vừa đi liền cùng Tiết soái song song gặp nạn, bặt vô âm tín, lòng ta thực sự tự trách lắm, đặc biệt là, khi đối mặt với Ngư ca nhi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT