Thạch Bạch Ngư xoay người, lần này hắn đã tóm được kẻ lắm điều này. Gã này trông cũng mi thanh mục tú, nhìn cũng đoan chính đấy, thế mà sao lại không biết nên ăn thứ gì tốt, cứ thích ăn chanh vậy, không sợ bị chua đến chết sao.
“Vị huynh đài đây, ngươi thuộc bộ phận nào?” Thạch Bạch Ngư không trả lời mà hỏi ngược lại.
Kẻ kia hừ hừ: “Hạ quan thuộc Hộ bộ, thì sao?”
“Không sao cả.” Thạch Bạch Ngư cười hiền lành và vô hại: “Hộ bộ quản lý kho lúa khắp thiên hạ, đã là đồng liêu, vậy ngươi càng nên nhìn nhiều vào, sao còn chê bai?”
“Ta…”
Thạch Bạch Ngư không cho hắn cơ hội nói chuyện: “Hơn nữa bệ hạ đang ở đây, ngươi liền ghen tị, biết thì bảo ngươi có chí tiến thủ, không biết lại cứ tưởng là phi tần hậu cung tranh sủng với thần tử trên triều đấy.”
“Ngươi!” Kẻ kia bị nói đến mặt đỏ tai hồng: “Quả thật là kẻ không ra gì, chỉ biết nói bậy bạ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play